Điếu Cày - Nòng đại bác Việt Nam - Dân Làm Báo

Điếu Cày - Nòng đại bác Việt Nam

Hoan hô anh Điếu Cày!
Một ngàn lần khâm phục anh!
Anh thực sự
là một người anh hùng
của Việt Nam
Một con người yêu nước!

Cây bút anh
Là ngọn giáo
Đâm thẳng vào tim đen
của Đại Hán xâm lược,
Và bè lũ Việt gian bán nước

Anh, một blogger luôn dẫn đầu đi trước
Với tiếng kêu gào phẫn nộ
Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam
Anh, người tù nhân lương tâm
Anh là Spartacus của Việt Nam
Chặt đứt xích xiềng nô lệ!
Của bọn bành trướng phương bắc
muốn quàng lên cổ dân tộc này
lập thời đại Bắc thuộc mới!

Anh là tiếng mõ làng
vang lên trong những đêm dữ dội
cảnh báo cho mọi người
lũ giặc cướp đang tới!
Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam
là đất đảo của Tổ Tiên Ông Bà để lại,
bọn đầy tớ Nhân Dân
đang qua mặt 500 ngài Nghị Sĩ
được Nhân Dân ủy quyền làm Ông Chủ
nhưng lại đang ngủ gật trong Quốc Hội!

Thật vậy, bọn đầy tớ đang qua mặt Ông Chủ
đem rừng vàng, biển bạc
quặng mỏ, đất cát biên cương
bán cho ngoại bang
với giá rẻ mạt!

Bọn đầy tớ phản chủ
Đem đất rừng phòng hộ biên giới
cho láng giềng 4 tốt thuê
đổi lấy 16 chữ vàng giả!
Bọn đầy tớ hèn nhát
Vẫn thậm xưng “Thời đại ra ngỏ gặp anh hùng!”
Nhưng khi giặc kéo giàn khoan
xâm nhập vào hải phận quốc gia.
bọn đầy tớ kéo vòi rồng ra xịt nước!!!

Bọn đầy tớ
chỉ giỏi kiểm tra hạch sách hoạnh họe
thuyền của ngư dân Việt Nam trên biển
nhưng khi nhìn thấy “Tàu lạ”
thì vờ tảng lờ cút thẳng.
Ngô Quyền không làm như vậy!
Với quân Nam Hán
Trần Hưng Đạo không làm như vậy!
Với đạo quân xâm lăng của Hốt Tất Liệt
và Quang Trung cũng không làm như vậy!
với quân Thanh của Tôn Sĩ Nghị
Đất Việt Nam bùn lầy
Rừng Việt Nam giăng bẫy
Cửa Hàm Tử, biển đông sóng dậy
Cọc Bạch Đằng xuyên xác giặc Nguyên Mông

Hỡi những đoàn quân viễn chinh xâm lược!
Từng hung hãn kéo vào đất này
Chúng bây không hề biết
về đất Việt Nam và người Việt Nam
nên lũ chúng bây đã bao lần
phải chui ống đồng
thoát về bên kia biên giới
ôm đầu máu bỏ chạy
đứt cầu phao chìm xác xuống Nhị Hà.

Anh Điếu Cày ơi!
Hãy dùng lời thơ của Đỗ Trung Quân
Để nói về bọn đầy tớ phản chủ: 
Vậy là chúng ta phân đôi chiến tuyến
Tao thấy gáy mày đang ló đôi sam... 
Vậy nhé! chúng ta chia đôi chiến tuyến 
Đứa nào Chiêu Thống đứng sang bên
Gặp trên mặt đường không chào nữa nhé
Mày cứ tự nhiên gầm gừ
Tao nắm đấm
Cứ
Vung lên… 

Thơ không được chửi bậy nhưng thôi đành
Tiên sư bố chúng mày bọn lưu manh!
Bạn bè gì ngữ ấy.
Thơ không được chửi bậy
Xin tha thứ cho thằng làm thơ này.
Đọc tin đồng bào bị cướp trên biển thì mắt nó cay cay … 
Cứ đàn áp đi…
Cứ bóp cổ đi…
Cứ kung-fu đi…
Cứ triệu tập đi…
Cứ lo hữu nghị đi… 
Hỡi những người anh em máu đỏ da vàng
Hãy thử sờ lên đầu mình.
Xem… Đã mọc đuôi sam?… 
Thơ Đỗ Trung Quân 

Về phần 500 Ông chủ
được ủy quyền ngủ gật:
Giàn khoan Hải Dương 981
vào định vị khoan tại vị trí
có tọa độ 15o29’ Vĩ Bắc,
111o12’ Kinh Đông,
cách bờ biển Việt Nam khoảng 120 hải lý,
nằm trong vùng đặc quyền kinh tế,
thềm lục địa của Việt Nam.
Từ ngày 2-5 đến ngày 19 tháng 6,
đã 48 ngày trôi qua,
rất nhiều người dân đen Việt Nam
những Ông Chủ thực sự
trên dãi đất hình chữ S này
đã ý thức rõ rệt được rằng:
Thằng ăn cướp đã xách “củ bùi” của nó
vào tới sân nhà!,
nó đang lăm le đòi khoan “Bà Chủ
và các cô vợ của đám đầy tớ”
của cái nhà tội nghiệp này!

Quốc gia hưng vong, Thất phu hữu trách!
Nước mất nhà tan.
Giặc đến nhà đàn bà phải đánh.
Đó là nguyên lý ngàn đời!
Nhưng bọn đầy tớ trong nhà
cứ nhắm mắt làm ngơ,
bịt tai ngoảnh mặt,
lấm lét cúi đầu,
sẵn sàng dọn mình
làm thân khuyển mã!
Dâng vợ mình cho kẻ khác khoan!!!

Trong lúc dầu sôi lửa bỏng như thế
Thì Quốc Hội lại lên nghị trình thảo luận
về Dự án luật căn cước công dân
và các ngài Nghị Sĩ
sẽ nhiệt tình tranh luận
về chuyện nên dùng nhóm từ “ Căn Cước”
hay “Chứng Minh Nhân Dân” ?
Đúng là chuyện “tào lao xịt bụp”!

Không ai chịu bỏ công tranh luận
Theo kiểu này:
Cái nội hàm của 4 chữ
“Chứng minh Nhân Dân”
đã được sử dụng trước đây
thực sự chưa “Chứng minh” được
cái con vật hai chân
được miêu tả nguồn gốc lý lịch
trong mảnh giấy đó
thực sự là “Người” hay “Ngợm”

Lẽ dĩ nhiên,
“Người” là những Ông Chủ
biết thế nào là “Nước mất nhà tan”,
“Quốc gia hưng vong, thất phu hữu trách”,
những Ông Chủ biết rõ việc thằng giặc
đã xách cặc tới nhà
đòi khoan Bà Chủ
và các cô vợ của đám đầy tớ.

Còn thằng “Ngợm” thì ngược lại,
nó chính là đám đầy tớ
hèn với giặc mà ác với chủ.
Giặc đã tới nhà
mà nó còn phí thì giở họp nhau
bàn chuyện đâu đâu
tận cõi mây xanh
như xây dựng và phát triển văn hóa…
rồi lại rỗi hơi cãi nhau
về chuyện nên dùng chữ “Căn cước”
hay “Chứng Minh Nhân Dân”,
Mẹ ơi hết biết!!! Bó tay!!!
Đúng là chuyện thối tha,
dỡ hơi bỏ mẹ!!!

Vậy xin đề nghị
chúng ta sẽ có 2 loại giấy tờ mới
có nội hàm có thể “Chứng Minh” được ,
đó là: “Chứng minh Người”
và “Chứng minh Ngợm”

Hỡi 500 Ông Chủ
được ủy quyền ngủ gật
các anh phải chịu trách nhiệm
trước lịch sử!
Chính các anh
Những Nghị Sĩ Quốc Hội,
là những nhà Lập Pháp,
Đã làm ra Luật và thông qua bộ Luật
cho phép các công ty "nước lạ"
thuê dài hạn
rừng phòng hộ biên giới đầu nguồn
49 năm hay 99 năm!
Chính các anh
cho tới bây giờ
cũng chưa từng đưa ra
một tiếng nói nào
về việc khai thác tài nguyên Boxit!
Vậy là hèn nhát hay dũng cảm?
Dù gì đi chăng nữa
Các anh vẫn phải chịu trách nhiệm
trước lịch sử
và nghìn năm bia miệng!
Không xa xôi gì cho cam!,
chính ở đây, ngay tại chỗ này,
là ngã 3 đường
của người anh hùng
hay là kẻ tội đồ dân tộc!

Anh Điếu Cày ơi!
Anh là người
từng chụp hình bên thác Bản Giốc
để mọi người Việt Nam
luôn ghi nhớ được thế nào là
kiểu xâm lăng dần dần
theo cách “Tằm ăn dâu”
của Bá quyền Đại Hán.
Để ngậm ngùi và phẫn nộ
nỗi xót đau mất đất
của Ông Bà, của Tiền nhân
ngày xưa để lại!

Ngòi bút yêu nước của Anh
Là ngọn đuốc
Soi đường cho dân tộc!
Và cho những người trẻ tuổi
Những người khát khao dân chủ, tự do
Những người quan tâm đến vận mệnh tổ quốc
Những người biết thế nào là nỗi đắng cay
Của cuộc đời nô lệ!
Những con người chí lớn,
Những thanh niên cao vọng!
Rắp tâm đội đá vá trời.
Khác biệt xa với đám thanh niên
suốt ngày chỉ biết lược gương chải chuốt,
tóc nhuộm nhiều màu
chuyên làm “fan” các film star Hàn Quốc
và trong đầu chỉ nuôi mơ ước nhỏ nhoi
có đủ tiền mua Iphone, Ipad

Trang Blog của Anh
Một người Việt Nam yêu nước chân chính
Một người kiên cường đấu tranh
Cho Dân chủ, Tự do
Làm rung động thế giới
Đánh thức lương tri loài người!
Rồi đây
sẽ có rất nhiều người chân chính
trên khắp năm châu bốn biển
ngưỡng mộ Anh
như một chiến sĩ yêu nước
yêu loài người
yêu những ý niệm cao cả thiêng liêng
như Dân Chủ và Tự Do
mà con người đã phải tư duy,
dũng cảm đứng lên đấu tranh,
khởi nghĩa, giành giật
hằng ngàn năm qua
cho thân phận của chính mình
để có được
các quyền tự do căn bản!

Rồi sẽ có nhiều người trên thế giới!
Thắc mắc, tò mò tìm hiểu
về bút hiệu của Anh
và cuối cùng
họ cũng sẽ hiểu được
thế nào là cái Điếu Cày
mà những người lính
hay gọi đùa là
khẩu Bazoka.
Kéo thử một bi nghe rót rót,
khi nhả khói.
đủ làm tê rần chân tay,
phê bay lên tới óc!

Không! anh Điếu cày ơi!
Anh không phải là khẩu Bazoka nhỏ bé
Có thể giới thiệu cho mọi người
thấy cái style hút thuốc
của người Việt Nam!

Anh là nòng đại bác lớn!
bắn thẳng vào bọn đầy tớ phản chủ
bắn thẳng vào lòng tham vô độ
của lũ Bá quyền Bành trướng Đại Hán.
Anh là tiếng súng
Bảo vệ chủ quyền Tổ Quốc!
Anh là lương tâm nhân loại
Kêu gào đòi Dân chủ Tự do
Những ý niệm cao đẹp
dùng để đánh giá,
để phân biệt rạch ròi
cái con vượn người Homo Sapien hiện đại
biết đứng thẳng hai chân
hiên ngang dưới vòm trời này
biết đau
nỗi đau khổ của đồng loại,
biết xót thương cho người
như xót thương cho phận mình
khác hẳn với lũ
động vật bốn chân
và bọn động vật hai chân
mặt người dạ thú!

Anh, một trong những người sáng lập
Câu Lạc bộ Nhà Báo Tự Do
Anh xứng đáng là cánh chim đầu đàn
Vững vàng bay
Trên bầu trời giông bão
chớp giăng, sấm giật.

Anh Điếu Cày ơi!
Khi Anh ngồi trên bãi biển
Viết 5 chữ “ Dân Chủ cho VN ”
Dòng chữ trên cát
đã bị sóng cuốn trôi đi từ lâu
nhưng việc Anh làm
không phải là chuyện
“Dã tràng xe cát”
Dòng chữ đó
bây giờ đang ở trong trí nhớ,
của rất nhiều người con đất Việt
và vẫn đang được tồn trữ
trong rất nhiều laptop,
trên những đám mây
trong mạng Internet
để con cháu đời sau
có thể thấy được việc làm
của người đi trước

Anh Điếu cày ơi!
Nơi nào tống xuất Anh
Nơi đó thực đã rất sợ Anh!
Tôi nghiêng mình
cảm phục trước Anh!
và kết thúc bài này
bằng lời thơ của Bùi Chí Vinh: 
Chào một ngày long mạch bị xới tung
Máu bầm đất đỏ bazan, máu tràn ra hải đảo
Ai cho phép Hoàng Sa, Trường Sa thành Tam Sa lếu láo
Tội nghiệp rừng cọc nhọn của Hưng Đạo Đại Vương trên sóng Bạch Đằng
Chào một ngày giống hệt cõi âm
Những xác chết anh hùng bật dậy 

Máu trả máu, đầu trả đầu. Nhớ đấy!
Mãi quốc cầu vinh tất quả báo nhãn tiền
Chào một ngày soi rõ mặt anh em…

Thơ Bùi Chí Vinh 




Bình Luận

Thời Sự

Chuyên đề

 
http://danlambaovn.blogspot.com/search?max-results=50
Copyright © 2014 Dân Làm Báo